Kinh Nghiệm Đi Học Lâm Sàng Ở Bệnh Viện
hihi! tớ đọc bài này thấy khá thú vị! post lên cho mọi người cùng đọc nha! KINH: là sự đúc kết, sự cô động chọn lọc, vậy thì đi học lâm sàng việc đầu tiên là ở trường phải dùi mài KINH sử trước đã ,lý thuyết phải nắm vững và tốt thì thực hành mới có ý nghĩa được .
NGHIỆM : Là quá trình lật ra mở vào, suy đi xét lại ,nghĩa là khi đến các cơ sỡ thực hành bạn phải xem xét vấn đề nhiều góc độ khác nhau ,so sánh với lý thuyết đã học về một bệnh nào đó, một triệu chứng nào , hay một quy trình kỹ thuật ,..việc này đòi hỏi phải vận hành tay chân phối hợp tri óc trong một trường hợp ,một tình huống cụ thể mà không phán đoán hay hành xử một cách máy móc ,thiếu suy nghĩ .
ĐI: đi nghĩa là phải vận hành, nhiều bạn gọi là đi mà đến BV cứ ngồi là không ổn, đi chổ này chổ nọ, tìm đến với người bệnh, tìm đến một thủ thuật ,quan sát họ khám, quan sát họ làm, quan sát họ nói họ trao đổi, có đi thì mới tìm thấy được cái hay cái mình cần học được, và có đi thì mới tập cho mình một kỹ năng một tác phong công nghiệp, không nên ngồi lê .vậy là không ổn rồi
HỌC: có nhiều loại học: học tập : là đi học phải mang theo sách theo vỡ để nhở quên hay gặp vấn đề gì mới còn đọc lại ngay, việc này làm cho bài học rất dễ nhớ .học hành:đương nhiên là muốn học phải làm, chỉ có làm thì mới cảm nhận được thực tế như thế nào ,học hỏi: học mà không hỏi coi như chưa học: thấy gì lạ thì hỏi thấy gì khác là hỏi ,hỏi ai: hỏi bạn bè, hỏi bất kỳ ai mặc chiếc áo blu , và hỏi chính người bệnh và gia đình thân nhân đó mới đích thực là học .
LÂM SÀNG: đây là điểm máu chốt khác học ở trường đấy,mỗi người bệnh là một bài học khác nhau, không bao giờ có hai người bệnh giống nhau ,do vậy có xông vào giường (lâm sàng) thì mới biết được thực hư như thế nào, nhưng khi lâm sàng thì không thể mơ hồ chung chung được, cái gì cũng phải cân đo đong đếm được ,nó khác lý thuyết ở chổ từ bài học chung chung bây giờ thì cụ thể: chẳng hạn kế hoạch dinh dưỡng người bệnh thì không thể dùng 200calo được mà phải rõ là 2 bát cơm, trong bát cơm phải có 2 lạng thịt, phải có rau xanh như rau lang, rau muống...,hay ví như bảo BN sốt, thì không thể không nói đến nhiệt độ ..chính những cái điều cụ thể mang tính cá thể bệnh nhân này mà người ta gọi là LÂM SÀNG
Ở VIỆN: đúng rồi ,việc này là quan trọng ở viện chứ không phải đâu khác, mỗi BV có một đặt điểm riêng, hoàn cảnh riêng và điều kiện cụ thể nhất định về con người về bệnh nhân, không mơ hồ không mong lung .chẳng hạn đến bệnh viện mà dùng phương pháp cấp cứ người bệnh bằng hà hơi thổi ngạc khi xử trí CPR là không ổn rồi ," mỗi nhà mổi cảnh" chính cái này, mình nên khiêm tốn không lấy làm chê bai hay lo dó gọi là ở viện, mỗi bệnh viện là một xã hội thu nhỏ, ở đó ta học được nhiều điều mà trong lý thuyết không bao giờ được viết nên, đi lâm sàng không chỉ là trao dồi kiến thức mà nhiều kỹ năng sẽ được phát triển ở mỗi học viên .
Còn về cụm từ "chủ động và chăm chỉ"-
Chủ động xác định mục tiêu học tập (tham khảo trong sách, tài liệu khóa trước, giảng viên hướng dẫn) để đề ra hướng học lâm sàng cho riêng bản thân.
-
Chủ động giao tiếp với bệnh nhân, khai thác các thông tin quan trọng: lý do vào viện, tiền sử, bệnh sử, nhận định bệnh nhân ở thời điểm thăm hỏi, lập kế hoạch chăm sóc theo 5 bước của quy trình điều dưỡng...
-
Chủ động tìm hiểu hồ sơ bệnh án, hỏi anh chị đi trước những gì không rõ...
-
Chăm chỉ làm, xin phép làm những công việc của điều dưỡng trong khoa dưới sự hướng dẫn của các anh chị, đừng đứng ngoài hành lang mà suy nghĩ vẩn vơ xem phải học gì, học như thế nào. Bởi vì chỉ có lăn vào phòng bệnh mới nảy sinh vấn đề...
Hihi!Chúc bạn học tốt!