Tiêu đề: Bài thơ tình duy nhất của Hải Thượng Lãn Ông
Bài thơ tình duy nhất của Hải Thượng Lãn ÔngHải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác có một chuyện tình cảm động nhưng cũng thật ** le,ta biết đến với một bài thơ tình do chính ông sáng tác bằng chữ Hán: Vô tâm sự xuất ngộ nhân đa, Kim nhật tương khan khổ tự ta. Nhất tiếu tình đa lưu lãnh lệ, Song mâu xuân tận kiến hình hoa. Thử sinh nguyện tác can huynh muội, Tái thế ứng đồ tốn thất gia. Ngã bất phụ nhân nhân phụ ngã, Túng nhiên như thứ nại chi hà?
Bản dịch: Bản dịch của Bùi Hạnh Cẩn: Vô tâm nên nỗi lỡ người ta Nay lại nhìn nhau luống thẫn thờ Một nụ cười tình, châu lệ lạnh Đôi tròng xuân cạn nét tài hoa Đời nay xin kết anh em ngãi Kiếp tới nên tròn phận thất gia Ta chẳng phụ người, người nỡ phụ Đành thôi như thế, biết sao mà!
Bản dich của Ngô Tất Tố: Vô tâm nên nỗi luỵ người ta Trông mặt nhau đây luống xót xa Gượng cười khôn giấu đôi hàng lệ Tóc bạc che mờ nửa mặt hoa Kiếp này hãy kết làm huynh muội Kiếp khác xin hoàn nghĩa thất gia Ai nỡ phụ ai, ai nỡ phụ Dở dang, dang dở biết ru mà?
Bản dịch trên trang [You must be registered and logged in to see this link.] Mình đã hại người,chẳng hiểu ra! Nhìn nhau càng thấy bao xót xa, Tuy cười tình bạn mà rơi lệ, Hai mắt xuân tàn vẫn thấy hoa! Cuộc sống anh em xin kết nghĩa, Kiếp sau mong ước được chung nhà. Ta không phụ bạc mà thành phụ Ai biết làm sao xin giúp ta!
Bản dịch không biết của ai(bản dịch này mình đọc trên báo từ rất lâu rồi,thấy hay nên chép lại,bản này chỉ có 6 câu,hình như bị thiếu 2 câu,Nếu có ai biết ai là tác giả bản dịch này hãy chia sẻ cho mình biết với nhé):
Khổ người cũng bởi vô tâm Giờ nhìn nhau chỉ âm thầm thở than Miệng cười mắt ướt chứa chan Xuân tươi trong mắt đông tàn trong tim Kiếp này lấy nghĩa thay tình Kiếp sau xin được nên duyên vợ chồng
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)